Ta luôn bị ám ảnh bởi những niềm vui thích thoáng qua trong thế giới rộng lớn này.
Một con thiên nga xinh đẹp đáp xuống một con suối. Nó đưa mắt quan sát xung quanh và nhìn thấy một con sếu đang lội ở chỗ nước nông gần bãi bùn để tìm ốc sên.
Cùng lúc đó, sếu nhìn về phía thiên nga và hỏi:
– Bạn từ đâu đến vậy? Tôi chưa bao giờ thấy bạn ở nơi này cả!
– Tôi đến từ thiên đường – Thiên nga đáp lời, giọng kiêu hãnh.
– Vậy thiên đường ở đâu? – Sếu hỏi thăm nhưng mắt vẫn không rời khỏi vũng bùn.
– Bạn chưa bao giờ nghe nói đến thiên đường yên bình và xinh đẹp ở tận trên trời cao kia à? – Thiên nga ngạc nhiên hỏi.
– Chưa! Chưa bao giờ! – Sếu ung dung – Cuộc sống của tôi ở đây bận lắm. Dòng suối này mỗi năm lại đục hơn nhưng không bao giờ thiếu những con ốc sên béo ngậy. Thế nên tôi lấy đâu thời gian để nghĩ về một vùng đất xa xôi khác cơ chứ?
Thiên nga tiếp tục cuộc nói chuyện bằng cách ca ngợi thiên đường của mình với những từ hoa mỹ – nào là những cánh cổng có đính ngọc trai được gọi là Ngọc Môn, những con đường dát vàng và những dòng sông lấp lánh như pha lê.
– Thế có con ốc sên nào trong những dòng sông xinh đẹp ấy không? – Sếu cắt ngang dòng cảm xúc của thiên nga.
– Dĩ nhiên là không rồi! – Thiên nga đáp.
– Nếu thế thì bạn hãy cứ giữ lấy thiên đường cho riêng mình đi! Tôi không thể sống ở nơi mà không có ốc sên được! – Sếu tuyên bố trong lúc lội dọc theo bờ sông nhầy nhụa để tìm thêm thức ăn.
Thực tế, rất nhiều người trong chúng ta cũng giống như con sếu trong câu chuyện trên. Ta luôn bị ám ảnh bởi "những con ốc sên", những niềm vui thích thoáng qua trong thế giới rộng lớn này mà phớt lờ "thiên đường" cùng những tặng phẩm của nó. Một điều bạn cần ghi nhớ, là trong cuộc sống, nếu bạn không mưu cầu những điều cao hơn thực tại thì bạn sẽ không thể nào đến được thiên đường.
Theo Ngôi sao.net