Trái tim nhau ta đã cầm bất cẩn
Dẫu biết trước tình yêu khó giữ vô cùng
Ta thương chứ
Ta thương người lắm chứ
Mối tình này ta gìn giữ, chăm lo
Đã không còn biết đến những so đo
Người yêu một, ta nên yêu lại mấy
Nhưng tất nhiên đời chẳng suôn sẻ vậy
Ta đã cầm chặt quá, đến tuột tay
Ta mất người như mất quả bóng bay
Cứ đứng trông theo mà chẳng biết làm thế nào cho phải.
Ta hiểu chứ
Ta dở và
Ta dại.
Nhưng có lẽ cuối cùng rồi phải thế
Mình làm sao nín thở được mỗi ngày
Nâng niu một sợi tơ trời bằng cả bốn chân tay
Hạnh phúc đích thực phải là thứ có thể đậu trên vai
Chứ không thể là thứ phải run run ghì giữ.
Dù thương chứ, ta thương người lắm chứ.
Nguyễn Thiên Ngân